Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

Ngũ Thập Tri Thiên Mệnh !

“Ngũ thập tri thiên mệnh”, với bao chiêm nghiệm về lẽ đời, về ý nghĩa cuộc sống, hắn bất giác trở thành triết gia. 

Hắn nhận ra rằng, phấn đấu không có nghĩa là phải đạt được bằng mọi giá, không nhất thiết phải bon chen để đứng trước mọi người, như thế là quá mệt mỏi. Hóa ra làm một người bình thường, sống một cuộc sống êm đềm bên những người thân yêu chính là cuộc sống dễ chịu nhất.


Hắn thấy rằng không cần phải cố làm vừa lòng ai cả, sống thật với chính mình, hòa hợp tự nhiên với tất cả, đó chính là điều mà người đàn ông tuổi 50 hướng đến.


Để ý thấy rằng, sống nhiều với những hoài niệm, muốn tham gia nhiều hơn những buổi họp lớp, những cuộc gặp mặt bạn bè để sống lại những ký ức về tuổi thơ, mái trường, về một thời khốn khó mà vui, mà ấm áp tình cảm.  Hắn thấy vui vì những buổi họp mặt rộn ràng khiến một thời đã qua thức dậy một cách sống động. Cũng như những người đàn ông tuổi 50 khác, đi họp mặt để nhớ lại tuổi thanh xuân nồng nhiệt, có chút gì nuối tiếc, nhớ nhung, để thấy rằng hóa ra, những hoài niệm đã bám rễ sâu trong lòng, đã trở thành một phần của con người mình không thể nào phai đi được.

 Hắn cũng như đàn ông tuổi 50 khác, mặc dù vẫn giữ những mối quan hệ công việc, giữ những vị trí trung tâm của cơ quan, đơn vị, nhưng sự kết giao bạn bè vẫn luôn là một nhu cầu không thể chối từ, tự nhủ trong tâm biết giành tình cảm cho những người bạn đã gắn bó lâu dài, tri kỷ, đặc biệt là những người bạn thời khốn khó, vất vả cùng nhau. 


7/2019-TT

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2019

Tạp bút mùa nóng nực !

"Nghệ thuật", hai từ này nghe rất quen, dùng trong mọi lúc, mọi nơi, từ quan chức đến bà bán bún rong cũng quen thuộc, ấy vậy nhưng chả mấy ai nghĩ rằng trong xã hội đương thời, nghệ thuật gì mang lại lợi lộc lớn nhất ?

Người đức cao vọng trọng cho rằng nghệ thuật làm chính trị mới là lợi hại nhất. Người dân dã cho rằng nghệ thuật kiếm bộn nhất là ca sĩ, người mẫu, MC, diễn viên, báo chí tuyên truyền …,

Nhưng không, tất cả đều nhầm, cái nghệ thuật siêu lợi nhuận là gì, bạn biết không ? đó chính là nghệ thuật … NÂNG BI 😀😀😀

Từ “nâng bi” vốn không có trong Từ điển tiếng Việt, nhưng trong xã hội, đó là một từ không xa lạ. Có nhiều luồng ý kiến giải thích nguồn gốc như sau:
      - Một sếp một lính so tài với nhau trên bàn bi da. Anh lính dù trên cơ sếp, nhưng để làm vui lòng sếp nên đã liên tục đi những đường cơ dọn cỗ cho sếp ghi điểm. Xếp sướng quá nên đi đâu cũng mang theo và cho nhiều bổng lộc. Cái đó, người ta gọi là nâng bi, và nó được phổ biến dần trong xã hội để thành một từ chỉ chuyện bợ đỡ, nịnh nọt.
      - Có người nói rằng, thuật ngữ “nâng bi” có ở xứ ta từ trước khi Sài Gòn giải phóng, nó được nói chệch ra từ “Lobby” chỉ sự “vận động hành lang” để giành được ưu thế, sự ủng hộ cho đối tượng cần “Lobby”.
      - Tuy nhiên theo nghĩa đen mộc mạc thì từ “Nâng bi” có nguồn gốc trong dân gian, là biến tướng của từ “Bợ Đái”-Miền Trung, hay “Bợ Dái”- Miền Bắc, sau này cải chính cho nó mềm và văn hóa chút là Nâng (Bợ) , Bi (hòn cà) 😩😩😩 . Có lẽ cách giải thích này mới là thực chất của vấn đề, đúng cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen: Nâng là nâng niu một vật rất quan trọng với mình, luôn phải cẩn thận, dễ hỏng, dễ bị vô công. "Bi" là cái chỗ nhạy cảm nhất của con người, tất cả sung sướng, đau tức gì đều nằm ở đó, nếu chỗ đó được vuốt ve thì lên mây, nếu bị bóp thì đau hơn cả kim châm. 😜😜😜Hihi.
      Không cần phải đầu tư kiến thức nhiều, không cần phải tôi luyện, chỉ cần cột sống mềm, cái lưỡi uốn dẻo và cái đầu cài sẵn một từ “Dạ”.
       Muôn đời nay, ít ai tầm thầy để học nghệ thuật này, nhưng nó không thất truyền, trái lại nó có đất phát triển từ xưa đến nay và đang có chiều hướng mạnh mẽ ngày nay bởi từ trên xuống dưới, người ta đều cảm nhận được sự vi diệu của môn nghệ thuật này.
        Một trong những bậc thầy “nâng bi” mà trở thành người giàu có quyền thế bậc nhất là Hòa Thân, đời vua Càn Long, nhà Thanh Trung Quốc. Khi Càn Long thấy mình hơi béo bèn hỏi Hòa Thân, Hòa Thân bẩm: “Cơ thể bệ hạ như thế này là cực kỳ chuẩn, thêm một tí là béo, bớt một chút là gầy!”. “Nâng bi” tinh tế đến thế là cùng.

       Còn khi Càn Long làm thơ thì Hòa Thân tuôn ra những lời có cánh: “Thơ của Hoàng thượng hay tuyệt đỉnh, chữ viết như rồng bay phượng múa. Nước ta mấy nghìn năm chưa có ai làm thơ hay và viết chữ đẹp như thế!”.
       Chưa hết, mỗi khi có dịp Hòa Thân đều nhả ngọc, phun châu ra những câu đại loại: “Công ơn của Hoàng thượng như trời bể, tài đức sánh ngang với Nghiêu, Thuấn!”. Thói đời, nói một lần vua chưa tin, nhưng nói nhiều lần Càn Long đâm ra tưởng thật, ngài khoái ra mặt. Và khi đó tài “nâng bi” của của Hòa Thân phát huy hiệu quả tột đỉnh!
       Cái tài của Hòa Thân là biết chọn đúng thời điểm để “nâng bi”, khiến những câu nói hành động của ông ta có sức nặng ngàn cân.
       Có ông quan huyện đang lúc thăng đường thì vô tình phát ra một cái rắm rõ to. Mùi xú uế bốc lên nồng nặc, ngài đang ngượng chín người thì một tên lính hầu nức nở: “Mùi vị thực dễ chịu, âm thanh nghe như tiếng đàn, tiếng sáo!”. Tên lính còn lại thì xun xoe thốt lên: “Chao ôi, thoang thoảng hương quế, hương lan!”. Quan huyện tuy có đỡ ngượng nhưng ngài chợt nghĩ rồi nói: “Thường thì trung tiện phải có mùi thối, nay rắm của ta mà các ngươi thấy thơm thì hẳn ta chẳng còn sống được bao lâu nữa!”. Nghe vậy hai tên lính hầu vội rối rít: “Bẩm quan lớn, bây giờ thì có mùi rồi, thối lắm ạ!”. Quả là nịnh… thối đến cỡ đó là cùng!
        Khi trong một tập thể, xếp mà là người thích nâng bi thì lập tức sẽ có hàng loạt người muốn nâng bi. Mới đầu, người được nâng có thể khó chịu một chút, nhưng sau thấy sướng dần, nghiện, và thấy thiếu, trở nên cáu gắt nếu không có người nâng bi.

        "Nâng bi” vốn chỉ có một chiều, dưới “nâng bi” cho trên, bé “nâng bi” cho lớn. Ngang hàng với nhau chẳng ai “nâng bi” mà chỉ rình… sút vỡ bi của nhau mà thôi. Nếu khéo “nâng bi”, người ta có thể thu được nhiều món lợi hơn so với công sức, tiền bạc bỏ ra để nâng. Con người khi đã “nâng bi” thành chuyên nghiệp, thì từ miệng họ các câu xu nịnh cứ tự nhiên tuôn ra một cách không dừng lại được. Có một gã nhân viên quen thói “nâng bi”, lúc nào gặp sếp gã ta cũng tìm ra được một câu gì đó để làm sếp vui lòng. Một lần, gặp sếp trong nhà vệ sinh, anh ta buột miệng: “Ôi sếp bận đến trăm công ngàn việc mà anh vẫn… đi vệ sinh cơ ạ!?”

      Ngẫm cho cùng, mục đích của “nâng bi” là nhằm chiếm tình cảm của cấp trên để mưu cầu lợi ích cá nhân. Thường những người kém tài, thiếu thực lực thì lại có khả năng “nâng bi” và chịu khó “nâng bi” bất kỳ lúc nào có cơ hội. Tất nhiên nói như vậy không hẳn là những người có tài họ không biết “nâng bi”, chẳng qua là họ tự trọng và liêm sỉ hơn mà thôi.

  "Nâng bi” có hại cho sự phát triển của xã hội, khiến những người tài thực sự và ngay thẳng, ăn nói khó nghe dễ bị gạt ra bên ngoài những công việc quan trọng. Các vị lãnh đạo nhận ra kẻ “nâng bi” không khó, tuy nhiên có bản lĩnh để loại bỏ kẻ “nâng bi” chuyên nghiệp lại là một chuyện khác. Bởi nghe ngọt bao giờ cũng lọt tai hơn và dễ gây nghiện, tuy cũng dễ sinh hoang tưởng và từ đó dẫn tới chứng vĩ cuồng cũng không bao xa.
Hãy luôn nhớ rằng nếu một kẻ thường xuyên “nâng bi” cho bạn thì hắn cũng sẽ dễ dàng “bóp bi” và “sút vỡ bi” bạn khi có cơ hội.
5/2019-TT

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2019

Tình cha



Nhân ngày 8/3, cũng nên nhớ về những người đàn ông vĩ đại.

 5 mẫu chuyện cảm động sau đây chắc sẽ khó quên.

1)  Con gái kết hôn mà không được sự đồng ý của cha, sau đó lại ly hôn. Hai cha con vì vậy mà không nhìn mặt nhau. Con gái nghèo khó chật vật nuôi một đứa con nhỏ. Mẹ thương con gái, khuyên con nhân lúc cha đi bộ thì dắt cháu đến nhà ăn bữa cơm. Vậy là con gái nhân lúc cha đi vắng, thường xuyên dẫn con về nhà mẹ ăn cơm.
Cho đến một hôm trời mưa, hai cha con vô tình gặp nhau ở trong sân. Tránh cũng không được, người cha bối rối nói: “Lần sau về nhà ăn cơm không cần phải lén lén lút lút nữa, hại cha mưa to cũng phải đi ra ngoài!”.
Cha lúc nào cũng âm thầm yêu thương con, cho dù con làm sai điều gì, cha đều tha thứ vô điều kiện.

2)  Có một anh chàng lúc học phổ thông suốt ngày chìm đắm trong Internet, nửa đêm thường vượt tường trốn ra khỏi trường để lên mạng. Một hôm như thường lệ anh ta lại trèo tường ra ngoài, nhưng mới trèo được một nửa thì vội vã rút chân lại, sắc mặt rất kì lạ, không nói không rằng. Về sau anh ta chăm chỉ học hành, không lên mạng nữa, các bạn học còn tưởng rằng hôm đó anh ta gặp ma. 
     Sau này anh thi đỗ vào một trường nổi tiếng, nhân dịp này bạn bè mới hỏi chuyện trước kia, anh ta trầm ngâm hồi lâu rồi mới nói: “Hôm đó cha tôi đến đưa tiền sinh hoạt, nhưng không nỡ ở khách sạn, nên ngồi ở chân tường cả một đêm”.
Có tình thân, chúng ta sẽ có động lực để cố gắng tiến lên phía trước. Tất cả những gì chúng ta làm, đều là vì thân nhân của mình, hi vọng tất cả những đứa con đều thấu hiểu được sự vất vả của cha mẹ.

3)  Hôm nay thấy cha tự nhuộm tóc ở nhà. Tôi liền hỏi: “Cha, cha sắp 60 tuổi rồi còn nhuộm tóc làm gì? Hay là vẫn muốn thử vận đào hoa?”
Cha nói: “Lần nào trước khi về quê cha đều nhuộm tóc đen, như vậy bà của con thấy sẽ nghĩ rằng cha còn trẻ, và bà vẫn chưa già”.
Quan tâm con cái, chăm sóc cháu chắt là lẽ đương nhiên, nhưng cũng đừng quên những người cha mẹ già của chúng ta.

4) Trong họ có một tiền bối cùng thế hệ với ông nội, đã 70 mấy tuổi rồi, vậy mà lại cùng một đứa trẻ khoảng năm sáu tuổi ngồi chơi bắn bi trên mặt đất, lại còn hò hét ầm ĩ.
Kết quả là đến tai bà cụ, cụ mang cả nạng ra định đánh ông, ông vùng dậy té chạy. Cuối cùng cũng bị cụ bắt kịp, ngoan ngoãn khép nép chịu đòn.
Sau đó ông mới cười nói: “Nếu không phải sợ mẹ ông bị ngã, thì còn lâu bà ấy mới bắt kịp ông được nhé…”
Cho dù là bao nhiêu tuổi, mẹ luôn là sự hiện diện ấm áp nhất, là người đáng để chúng ta dùng cả đời chăm sóc.

5)  Cha: “Con trai, con thấy cha khoẻ không?”
Con: “Khoẻ”
Cha: “Con thấy Kungfu Thiếu Lâm lợi hại không?”
Con trai: “Rất lợi hại”
Cha: “Nếu như cha cạo đầu, luyện Kungfu Thiếu Lâm có được không?”
Con trai vỗ tay: “Rất tốt ạ!”
Ngày kế tiếp, con trai thấy cha trọc đầu, vui vẻ nói: “Cha cố lên, nhất định sẽ luyện thành cao thủ”.
Hôm đó, là sau khi cha đã bị ảnh hưởng của các đợt hoá xạ trị nhiều ngày…điều trị ung thư.
Có nhiều khi, đằng sau một câu chuyện cười là một lời nói dối vô hại, chúng ta không nên chỉ nhìn bề ngoài, mà phải nhìn vào bản chất của sự việc.

Không biết sau khi đọc xong 5 câu chuyện nhỏ này, liệu có khiến trái tim các bạn rung động? Thực ra, tất cả cha mẹ trên thế gian đều giống nhau, hi sinh vì con vô điều kiện!

Hãy nhớ đối xử thật tốt với cha mẹ của mình, giống như giờ khắc này họ luôn nghĩ cho chúng ta vậy, là con cái cũng phải đặt mình vào vị trí của cha mẹ để cảm thông chia sẻ với họ.