“Ngũ thập tri thiên mệnh”, với bao chiêm nghiệm về lẽ đời, về ý nghĩa cuộc sống, hắn bất giác trở thành triết gia.
Hắn nhận ra rằng, phấn đấu không có nghĩa là phải đạt được bằng mọi giá, không nhất thiết phải bon chen để đứng trước mọi người, như thế là quá mệt mỏi. Hóa ra làm một người bình thường, sống một cuộc sống êm đềm bên những người thân yêu chính là cuộc sống dễ chịu nhất.
Hắn thấy rằng không cần phải cố làm vừa lòng ai cả, sống thật với chính mình, hòa hợp tự nhiên với tất cả, đó chính là điều mà người đàn ông tuổi 50 hướng đến.
Để ý thấy rằng, sống nhiều với những hoài niệm, muốn tham gia nhiều hơn những buổi họp lớp, những cuộc gặp mặt bạn bè để sống lại những ký ức về tuổi thơ, mái trường, về một thời khốn khó mà vui, mà ấm áp tình cảm. Hắn thấy vui vì những buổi họp mặt rộn ràng khiến một thời đã qua thức dậy một cách sống động. Cũng như những người đàn ông tuổi 50 khác, đi họp mặt để nhớ lại tuổi thanh xuân nồng nhiệt, có chút gì nuối tiếc, nhớ nhung, để thấy rằng hóa ra, những hoài niệm đã bám rễ sâu trong lòng, đã trở thành một phần của con người mình không thể nào phai đi được.
Hắn cũng như đàn ông tuổi 50 khác, mặc dù vẫn giữ những mối quan hệ công việc, giữ những vị trí trung tâm của cơ quan, đơn vị, nhưng sự kết giao bạn bè vẫn luôn là một nhu cầu không thể chối từ, tự nhủ trong tâm biết giành tình cảm cho những người bạn đã gắn bó lâu dài, tri kỷ, đặc biệt là những người bạn thời khốn khó, vất vả cùng nhau.
7/2019-TT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét